
Bài giảng: Được thân người là khó
NỘI DUNG MÔ TẢ
Khi mất thân này chúng ta đừng tưởng rằng sẽ có thân mới khác. Bao nhiêu sự sát sanh của quý thầy vì cố ý hay vô tình đoản mạng chúng sanh. Nợ máu phải đền trả máu, quý thầy phải hiểu do nhân này mà mãi mãi quý thầy sinh ra làm chúng sanh trong vô lượng kiếp để đền bù những giọt máu mà quý thầy đã từng gieo.
Quý bạn đọc vui lòng chọn định dạng pdf hoặc epub, rồi nhấn nút “Đọc” ở trên để đọc toàn bộ nội dung tư liệu, hoặc xem trích đoạn như sau:
ĐƯỢC THÂN NGƯỜI LÀ KHÓ
Đức Phật đã dạy: “Được thân người là khó, được nghe pháp chân chánh còn khó hơn”.
Lời dạy này rất đúng. Vậy được thân người khó như thế nào? Và được pháp chân chánh khó như thế nào? Để trả lời hai câu hỏi này Đức Phật có đem một ví dụ con rùa mù và cái bộng cây giữa biển.
Này quý thầy, quý thầy có bao giờ đến bờ biển chưa? Có bao giờ đi biển chưa? Nói đến biển là nói đến trời nước mênh mông, trên biển có một con rùa mù đang bơi lội tìm cái bọng cây, đó là một việc khó.
Chúng ta được thân cũng khó như vậy. Lời nói này chắc ít ai tin, nhưng đó là một sự thật. Biển nước mênh mông có một cái bọng cây nhỏ trôi dạt và một con rùa mù không thấy đường thì thử hỏi làm sao thấy được bọng cây? Đó là một việc khó.
Trong mênh mông biển cả, bọng cây và rùa khó mà có đủ duyên tình cờ gặp nhau, đó là một việc khó.
Có duyên, có đủ hữu tình của luật nhân quả để rùa gặp được bọng cây, đó là một việc khó.
Này quý thầy! Quý thầy chưa rõ được luật nhân quả nên cứ tưởng rằng mất thân này sẽ có thân khác liền. Điều này không đúng. Dựa vào luật nhân quả mà xét, chúng ta quả quyết xác nhận: Được thân người là khó, khó vô cùng vô tận, nếu không đủ duyên, chúng ta khó có thể được gặp thân người. Nếu chúng ta lỡ để mất thân này thì chắc chắn chúng ta khó mà có thân người được nữa.
Tại sao vậy?
Luật nhân quả đã chi phối tất cả chúng sanh trong vũ trụ. Chúng ta biết chắc trong cuộc đời này không có một sự việc nào xảy ra tình cờ ngẫu nhiên cả, mà phải nói rằng có một định luật tuy vô hình nhưng rất hẳn hòi và rất công minh, không hề sơ sót một ly hào nào đối với tất cả chúng sanh. Chính trong mọi hành động của chúng ta, của tất cả chúng sanh, hành động đó gọi là luật nhân quả.
Đối với luật nhân quả không một ai trốn thoát khỏi, do đó chúng sanh khó mà được thân người. Cho nên hiện giờ chúng ta đã được thân người, phải xem thân này là một vật vô giá. Nếu chúng ta biết sử dụng đúng chánh pháp thì có lợi ích rất lớn, lớn vô cùng; còn ngược lại, nếu cứ dụng thân như một món đồ tầm thường. Ví như viên ngọc quý, người biết thì đó là vật quý báu, người không biết thì đó là miếng vỏ ốc tầm thường.
Trong thế gian này có biết bao nhiêu người quý trọng thân không đúng cách, đem thân làm một vật mưu cầu dục lạc khiến cho thân tâm ta khô héo và chết dần mòn trong vô nghĩa.
Này quý thầy! Khi mất thân này chúng ta đừng tưởng rằng sẽ có thân mới khác. Bao nhiêu sự sát sanh của quý thầy vì chạy theo tâm ăn ngủ, theo sắc dục trong cuộc sống hiện tại, quý thầy đã cố ý hay vô tình đoản mạng chúng sanh. Nợ máu phải đền trả máu, quý thầy phải hiểu do nhân này mà mãi mãi quý thầy sinh ra làm chúng sanh trong vô lượng kiếp để đền bù những giọt máu mà quý thầy đã từng gieo.
Này quý thầy, quý thầy xét kỹ trong cuộc sống của quý thầy, chắc chắn quý thầy chết đi sẽ không có thể sinh làm người được nữa. Nếu đã sinh làm chúng sanh thì quý thầy sẽ không có trí tuệ và sự vô minh sẽ nhiều hơn nữa. Hàng ngày quý thầy thường thấy chúng sanh giết hại lẫn nhau, tàn sát lẫn nhau không chút thương tâm. Chúng sanh thường giết nhau để ăn thịt và để mình được sống, chúng chỉ biết thế thôi.
Trong kiếp chúng sanh bấy giờ ai là người biết nhẫn nhục, bố thí, cúng dường, tu hành làm lành lánh dữ mới được thân người có trí tuệ, biết phải trái, thiện ác, biết nhân quả nghiệp báo tái sanh và luân hồi; lại hữu duyên có chư Phật ra đời thể hiện dạy chúng ta tu hành làm lành lánh dữ, nhẫn nhục và còn dạy chúng ta tu hành thiền định để giải thoát?
Nếu con người có được thân người mà không đủ duyên gặp chư Phật, chư Hiền Thánh ra đời chỉ dạy Phật pháp thì chẳng khác nào một con vật và còn có thể gian ác xảo trá hơn con vật nhiều. Con người khéo che đậy, con vật thì lộ liễu, cả hai vật và người chẳng khác nhau, chỉ khác ở chỗ người thông minh khéo che đậy, vật ngu đần để lộ liễu. Khi đã làm thân loài vật thì sự giết hại lẫn nhau càng nhiều, đó là tạo nhân ác thì làm sao được thân làm người.
Này quý thầy, đó là việc khó được thân người. Từ kiếp chúng sanh này đến kiếp chúng sanh khác khó có sự ngẫu nhiên mà chuyển kiếp được thân người, phải nói không bao giờ làm thân người trở lại được. Bởi bản năng hung ác của loài vật, càng huân tập càng hung ác hơn nhiều, do đó khó làm được thân người.
Có người hỏi tại sao trên quả đất này con người hàng ngày càng sinh ra đông đảo, thậm chí người ta phải hạn chế sinh đẻ, kế hoạch hóa gia đình. Còn nói như trên đây thì quả đất này sẽ không có con người.
Này quý thầy, ở đây Thầy bảo được thân người là khó, mất đi không thể tìm được, nghĩa là chúng ta mất thân này mãi mãi không tìm được nó nữa. Còn con người hiện giờ được sinh ra là do nhân thiện của những con vật hiền lành như bò, trâu, hươu, nai, v.v.. Từ trong kiếp chúng sanh hiền lành sống bằng ăn cỏ, ăn lá cây, không cắn hại và giết hại lẫn nhau và nhiều khi vô tình đã xả mình giúp người khác, vật khác, có khi hy sinh mình để cho người khác, vật khác được sống. Những duyên thiện vô tình này đã đưa chúng sanh đó có được thân người.
Cũng như bây giờ quý thầy được nghe Thầy dạy hành những hạnh thiện như bố thí, cúng dường, nhẫn nhục, xả bỏ tâm ác, xa lìa tâm ham muốn dục lạc tội lỗi. Đó là quý thầy có đủ nhân duyên mới được nghe dạy những lời lành này, rồi từ đó quý thầy cố gắng tránh những việc ác, làm những việc lành. Nhờ gieo những hành động tốt này mà quý thầy được sinh làm người kế tiếp.
Nếu quý thầy không được nghe lời dạy này, trong cuộc sống hàng ngày quý thầy chạy theo danh lợi, ăn ngủ và dục lạc cho thỏa mãn tâm ham muốn thì quý thầy tạo thêm nhiều tội ác thì không tránh khỏi sáu nẻo luân hồi, mãi mãi làm thân chúng sanh. Ở đây có được mấy người nghe lời dạy này, đó là một cái khó được thân người.
Hôm nay quý thầy đã đủ duyên lành được có thân người. Còn biết bao nhiêu chúng sanh khác, từ loài côn trùng cho đến loài thượng cầm hạ thú chưa làm được thân người. Lời nhắc nhở và cảnh giác của Đức Phật là để quý thầy xét mình có đủ duyên lành phước báo mới được thân người, cũng là lời khuyến cáo để quý thầy cố gắng tu hành đừng phí bỏ thì giờ quý báu của kiếp người.
Này quý thầy, hiện giờ có ai biết được pháp này? Họ chỉ hao phí thì giờ chạy theo dục lạc thế gian, cái thứ dục lạc như bóng nước, như sương buổi sớm, lạc đó rồi khổ đó. Thế mà tất cả con người trên thế gian này đã tiêu phí thì giờ quý báu của một kiếp người cho việc không có ý nghĩa.
Họ chỉ biết si mê sử dụng thân họ cho thỏa mãn dục lạc giả dối vô thường, họ chỉ biết hành hạ thân họ khổ sở tận cùng bằng những thứ dục lạc mộng ảo. Trong khi thân họ là một vật quý giá vô cùng, phải trải qua trăm ngàn muôn kiếp chúng sanh mới có được thân người.
Họ si mê đến tận cùng, chẳng biết dùng thân như chiếc phao, chiếc bè để vượt qua ba cõi và sáu nẻo luân hồi.
Họ không biết dùng thân này như một thần dược để cứu họ thoát khỏi tham, sân, si và thoát khỏi ba đường khổ.
Họ chẳng biết dùng thân này như chiếc chìa khóa vàng để mở cửa giải thoát. Họ chẳng biết dùng thân này như một phương tiện tối độc tôn để đưa họ từ phàm phu trở thành Thánh nhân toàn thiện siêu nhiên…
THÔNG TIN TÁC GIẢ
BÌNH LUẬN
VIẾT BÌNH LUẬN
THÔNG TIN BỔ SUNG
-
Tác giả
Trưởng lão Thích Thông Lạc
-
Đối tượng
Tu sinh Tu viện Chơn Như
-
Xuất bản tại
Thư viện Thầy Thông Lạc
-
Thời gian
14/9/1993
-
Khổ giấy
13x20,5 cm
-
Số trang
31
-
Thể loại
Thuyết giảng
-
Dữ liệu
File pdf, epub
-
Ngôn ngữ
Tiếng Việt
-
Phù hợp cho
Máy tính, máy tính bảng, smartphone
Từ khoá
- thân người
- giới luật
- nhẫn nhục
- bằng lòng
- chánh pháp
- giết hại
- thiện ác
- thiền định
- giải thoát
- cúng dường
- luân hồi
- ly dục
- tu hành
- trí tuệ
- được thân người là khó
- ly ác pháp
- xương máu
- nợ máu
- danh lợi
- dục lạc
- ái dục
- công quả
- lười biếng
- rùa mù tìm bọng cây
- nghe pháp
- thiện hữu tri thức
- sát sanh
- sanh tử
- luật nhân quả
- trả nợ
- tùy thuận
- bố thí
- Đạo Phật
- xả tâm
- Phật pháp
- nhân quả
Ban biên tập
“Cũng như bây giờ quý thầy được nghe Thầy dạy hành những hạnh thiện như bố thí, cúng dường, nhẫn nhục, xả bỏ tâm ác, xa lìa tâm ham muốn dục lạc tội lỗi. Đó là quý thầy có đủ nhân duyên mới được nghe dạy những lời lành này, rồi từ đó quý thầy cố gắng tránh những việc ác, làm những việc lành. Nhờ gieo những hành động tốt này mà quý thầy được sinh làm người kế tiếp.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Có người hỏi tại sao trên quả đất này con người hàng ngày càng sinh ra đông đảo, thậm chí người ta phải hạn chế sinh đẻ, kế hoạch hóa gia đình. Còn nói như trên đây thì quả đất này sẽ không có con người.
Này quý thầy, ở đây Thầy bảo được thân người là khó, mất đi không thể tìm được, nghĩa là chúng ta mất thân này mãi mãi không tìm được nó nữa. Còn con người hiện giờ được sinh ra là do nhân thiện của những con vật hiền lành như bò, trâu, hươu, nai, v.v.. Từ trong kiếp chúng sanh hiền lành sống bằng ăn cỏ, ăn lá cây, không cắn hại và giết hại lẫn nhau và nhiều khi vô tình đã xả mình giúp người khác, vật khác, có khi hy sinh mình để cho người khác, vật khác được sống. Những duyên thiện vô tình này đã đưa chúng sanh đó có được thân người.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Này quý thầy, đó là việc khó được thân người. Từ kiếp chúng sanh này đến kiếp chúng sanh khác khó có sự ngẫu nhiên mà chuyển kiếp được thân người, phải nói không bao giờ làm thân người trở lại được. Bởi bản năng hung ác của loài vật, càng huân tập càng hung ác hơn nhiều, do đó khó làm được thân người.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Nếu con người có được thân người mà không đủ duyên gặp chư Phật, chư Hiền Thánh ra đời chỉ dạy Phật pháp thì chẳng khác nào một con vật và còn có thể gian ác xảo trá hơn con vật nhiều. Con người khéo che đậy, con vật thì lộ liễu, cả hai vật và người chẳng khác nhau, chỉ khác ở chỗ người thông minh khéo che đậy, vật ngu đần để lộ liễu. Khi đã làm thân loài vật thì sự giết hại lẫn nhau càng nhiều, đó là tạo nhân ác thì làm sao được thân làm người.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Trong kiếp chúng sanh bấy giờ ai là người biết nhẫn nhục, bố thí, cúng dường, tu hành làm lành lánh dữ mới được thân người có trí tuệ, biết phải trái, thiện ác, biết nhân quả nghiệp báo tái sanh và luân hồi; lại hữu duyên có chư Phật ra đời thể hiện dạy chúng ta tu hành làm lành lánh dữ, nhẫn nhục và còn dạy chúng ta tu hành thiền định để giải thoát?” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Này quý thầy, quý thầy xét kỹ trong cuộc sống của quý thầy, chắc chắn quý thầy chết đi sẽ không có thể sinh làm người được nữa. Nếu đã sinh làm chúng sanh thì quý thầy sẽ không có trí tuệ và sự vô minh sẽ nhiều hơn nữa. Hàng ngày quý thầy thường thấy chúng sanh giết hại lẫn nhau, tàn sát lẫn nhau không chút thương tâm. Chúng sanh thường giết nhau để ăn thịt và để mình được sống, chúng chỉ biết thế thôi.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Này quý thầy! Khi mất thân này chúng ta đừng tưởng rằng sẽ có thân mới khác. Bao nhiêu sự sát sanh của quý thầy vì chạy theo tâm ăn ngủ, theo sắc dục trong cuộc sống hiện tại, quý thầy đã cố ý hay vô tình đoản mạng chúng sanh. Nợ máu phải đền trả máu, quý thầy phải hiểu do nhân này mà mãi mãi quý thầy sinh ra làm chúng sanh trong vô lượng kiếp để đền bù những giọt máu mà quý thầy đã từng gieo.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Trong thế gian này có biết bao nhiêu người quý trọng thân không đúng cách, đem thân làm một vật mưu cầu dục lạc khiến cho thân tâm ta khô héo và chết dần mòn trong vô nghĩa.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)