Ấn bản điện tử liên quan
Quay lạiĐức Hiếu Sinh nuôi dưỡng sự sống
Vấn đề ăn uống chỉ là phụ, nó thuộc về vấn đề vật chất. Còn vấn đề đạo đức mới là chính. Đạo đức thuộc về tinh thần. Người có đạo đức thì tinh thần được an ổn. Tinh thần được an ổn, dù ăn bất cứ một vật gì (thực vật) thì vật ấy vẫn là chất bổ dưỡng cho cơ thể của họ. Vì có đạo đức, dù ăn uống cơm dưa, rau muối và nước lạnh thì sức khỏe cũng đều tốt.
Thật ra, sáu nẻo luân hồi là cảnh ở trần gian của chúng ta trên hành tinh này, không có ở nơi nào khác nữa. Tùy theo đặc tính, cách sống, cuộc sống của mọi con người và loài vật trên hành tinh này mà phân chia làm sáu nẻo luân hồi: trời, người, Atula, ngạ quỷ, súc sanh và địa ngục.
Còn muốn chuyển nhân quả thì phải giữ gìn 8 giới (Bát Quan Trai) cho nghiêm chỉnh và ước nguyện cho nhân quả của gia đình được tốt đẹp. Chỉ có mọi người trong gia đình sống đúng giới luật thì mới chuyển đổi được nhân quả chung của gia đình. Sống đúng giới luật mà còn phải vui lòng chấp nhận nhân quả không hề than trách, không để tâm dao động thì mới chuyển đổi được nhân quả.
Khi những cơn bệnh ngặt nghèo, nhớ các pháp con đã tu tập thì pháp Như Lý Tác Ý là trên hết. Vì thế con cứ ôm pháp này tác ý thì tâm sẽ bất động. Tâm sẽ bất động thì sẽ tương ưng với Phật và với Thầy. Khi con bỏ xác thân là con ở bên Phật, bên Thầy.
Tin theo Phật giáo nhưng sao lại khổ đau?
Thử hỏi trước cái chết thảm thương của loài vật trong bàn tay của con người mà chính con người đã tận mắt nhìn thấy sự giãy giụa kêu la cầu cứu của loài vật, cảnh tượng ấy con người còn có chút lòng thương tâm không? Cả thế giới loài người đang khổ đau là vì loài người đã đánh mất lòng yêu thương của mình đối với sự sống của muôn loài. Quý vị có biết không?
Xả tâm, tu trong tưởng, nhân quả, duyên tu hành
Quý vị là cư sĩ còn tại gia, thì nên bắt đầu tu tập xả tâm bằng tri kiến biết “các pháp vô thường, vô ngã đều do nhân quả”. Khi mọi việc xảy ra trong đời sống hằng ngày, thì quý vị nên thấy nó là nhân quả, là pháp vô thường, thì tâm quý vị sẽ được giải thoát ngay liền.
Sau khi nhập diệt chư Phật còn trở lại thế gian không?
Đức Phật ra đi, bỏ báo thân này thì không bao giờ trở lại làm thân người nữa, không phải chư Phật sợ khổ đau làm thân chúng sanh, mà chính duyên chúng sanh đã hết. Nếu còn duyên với chúng sanh thì Đức Phật không bao giờ nhập Niết Bàn, Ngài sẽ phục hồi sự sống rất dễ dàng, muốn sống bao lâu cũng được. Trong kinh Niết Bàn đã nói điều này rất rõ ràng.
Nhân quả quá khứ là nền tảng cho nhân quả hiện tại
Nhân quả quá khứ là những duyên để gặp nhau ở kiếp này, nói rõ hơn nhân quả quá khứ là mảnh đất để cho nhân quả hiện tại sanh sôi nảy nở ra bông kết quả. Còn cay đắng, ngọt bùi là do trí tuệ con người gieo hạt giống hiện tại, nếu hạt giống hiện tại thiện thì quả phải lành, nếu hạt giống hiện tại ác thì quả phải khổ đau.
Sống đạo đức chứ đừng ức chế tâm
Mẹ cháu muốn cháu tu hành thoát khổ, nhưng cháu có biết đời khổ đâu, vì thế mà cháu ức chế lòng ham muốn, muốn cái gì cũng không được. Đây cũng là bài học cho những người tu ức chế tâm dù đó là pháp Phật, nếu không biết cách, tu sai vẫn thành bệnh.
Các con nhớ lời Phật dạy, lấy tình thương mà trả oán thù, chứ đừng lấy oán thù mà trả oán thù thì không đúng tinh thần từ bi của Phật giáo. Các con phải biết nhẫn nhịn, biết tùy thuận và bằng lòng; biết tha thứ và thương yêu; biết bất động tâm và im lặng như Thánh thì sóng êm, biển lặng, con thuyền sẽ đến bờ bình an.
Lớp Chánh Kiến – Buổi 10: Trung Tâm An Dưỡng – Nhận xét bài làm nhân quả (Nữ)
Khi học về nhân quả rồi mấy con mới thấy và suy ngẫm về thân phận của con người sinh ra trong nhân quả, luôn luôn bị chi phối từng phút giây. Nếu chúng ta không chủ động được, thì nhân quả sẽ lợi dụng lòng ham muốn mà đẩy chúng ta đi biệt mù, không bao giờ có thể tìm được con đường trở về với sự giải thoát thật sự.
Làm sao sống khi không ăn thực vật
Vì sống để nuôi thân, để sống đạo đức không làm khổ mình khổ người, chuyển hóa nhân quả từ vô lượng kiếp nên chúng ta phải ăn những thực phẩm thực vật, để đến khi sống toàn thiện thì không còn tiếp tục tái sanh luân hồi. Không còn tiếp tục tái sanh luân hồi thì chấm dứt sự sống phải ăn với nhau nữa dù là thực phẩm thực vật. Vì thế chúng ta ăn để sống, sống để tu hành cho đến khi chấm dứt sanh tử luân hồi.