Ấn bản điện tử liên quan
Quay lạiĐức Hiếu Sinh nuôi dưỡng sự sống
Vấn đề ăn uống chỉ là phụ, nó thuộc về vấn đề vật chất. Còn vấn đề đạo đức mới là chính. Đạo đức thuộc về tinh thần. Người có đạo đức thì tinh thần được an ổn. Tinh thần được an ổn, dù ăn bất cứ một vật gì (thực vật) thì vật ấy vẫn là chất bổ dưỡng cho cơ thể của họ. Vì có đạo đức, dù ăn uống cơm dưa, rau muối và nước lạnh thì sức khỏe cũng đều tốt.
Đồng ý đời là khổ, mà khi đã lập gia đình rồi thì phải làm đúng đạo đức nhân bản nhân quả. Trước kia chưa có Đạo Phật, nên Đức Phật mới bỏ vợ, bỏ con đi tu, nhưng sau khi tu xong rồi thì Đức Phật xây dựng cho chúng ta nền đạo đức không làm khổ mình khổ người. Đối với những người thân gần gũi, chia sẻ ngọt bùi đắng cay với mình, tại sao mình đi tu mà làm cho người ta khổ thêm vậy? Cho nên, có đạo đức của Đạo Phật rồi thì người nào bỏ vợ bỏ con đi tu là không được.
Thật ra, sáu nẻo luân hồi là cảnh ở trần gian của chúng ta trên hành tinh này, không có ở nơi nào khác nữa. Tùy theo đặc tính, cách sống, cuộc sống của mọi con người và loài vật trên hành tinh này mà phân chia làm sáu nẻo luân hồi: trời, người, Atula, ngạ quỷ, súc sanh và địa ngục.
Còn muốn chuyển nhân quả thì phải giữ gìn 8 giới (Bát Quan Trai) cho nghiêm chỉnh và ước nguyện cho nhân quả của gia đình được tốt đẹp. Chỉ có mọi người trong gia đình sống đúng giới luật thì mới chuyển đổi được nhân quả chung của gia đình. Sống đúng giới luật mà còn phải vui lòng chấp nhận nhân quả không hề than trách, không để tâm dao động thì mới chuyển đổi được nhân quả.
Giải quyết gia đình để chuyển nhân quả tu tập
Cho nên, lấy cảnh động, lấy cảnh ác pháp đó mà mình thực hiện xả tâm, mình thấy tâm mình an nhiên thì cái duyên mình xả được nó lại chuyển biến cho mình có được môi trường đi tới tu tập và gặp được chánh pháp rất tốt, bởi vì mình xả tâm là nó chuyển biến nhân quả.
Những Lời Gốc Phật Dạy – Tập 3
Các con phải chuyên cần, tinh tấn, Như Lai chỉ là người vạch ra con đường. Các con hãy tự mình cải thiện, tự mình đoạn diệt ác pháp và lòng ham muốn và tự mình vươn lên sống toàn thiện, đó là các con đã tự mình cứu mình ra khỏi tai ương hoạn nạn khổ đau của cuộc đời này.
Các pháp trên thế gian này đều vô thường, có pháp nào là của con đâu? Đừng vì một việc gì mà để tâm lo lắng, buồn phiền là tự làm khổ mình, hãy an vui là chuyển nhân quả. Nhân quả chỉ có im lặng như Thánh thì mới chuyển ác thành thiện.
Ở trong gia đình làm mọi việc vẫn tu tập giải thoát được. Bất cứ hoàn cảnh nào trong gia đình xảy ra, vui hay buồn con đều giữ tâm bất động, thanh thản là con đã giải thoát ngay trong đó rồi. Chỉ có tu tập như vậy thì ở đâu tu cũng tốt, cũng chứng đạo.
Đức Phật đã dạy: “Các con nên tự thắp đuốc lên mà đi”, đừng có thắp đuốc cho thiên hạ mà tâm mình sẽ bất an, dù là những người thân của mình. Tâm mọi người đang sống trong ác pháp mà đem lời nói thiện không đúng chỗ, đúng lúc cũng giống như mũi tên bắn vào tim họ, thế là họ phải phản ứng một cách phàm phu tục tử, ác chồng thêm ác để diệt những lời nói thiện của đối tượng. Cho nên, người làm thiện không đúng chỗ, đúng thời thì phải gánh chịu hậu quả cay đắng.
Quả A La Hán là quả bất động tâm trước ác pháp và cảm thọ, tâm họ vô lậu hoàn toàn. Người nào biết thương yêu và tha thứ cho mọi lỗi lầm của người khác với lòng yêu thương chân thật là người chứng quả A La Hán. Muốn nhận xét về một người chứng quả A La Hán thì chỉ ở gần bên người đó một thời gian nhận xét qua đức hạnh, giới luật của họ thì biết rõ.
Phật không chuyển nhân quả của người khác
Khi ra đời Đức Phật thường dạy mỗi người: “Các con phải tự thắp đuốc lên mà đi, Ta chỉ là một người hướng đạo mà thôi”. Cho nên, mỗi người phải tự cứu mình, Ngài không cứu cho ai được vì Ngài đã rõ luật nhân quả, ai làm ác thì phải gặt lấy những điều khổ đau; ai làm lành thì hưởng phước báu, không ai có thể giúp ai được.
Lớp Chánh Kiến – Buổi 11: Tổ chức khất thực – Đường đi nhân quả con người (nam)
Đầu tiên chúng ta giới thiệu về đường đi nhân quả của con người xuất phát từ ba nơi thân, khẩu, ý. Sau đó, chúng ta sẽ đi sâu vào từng phần rất rộng rãi, mênh mông. Nếu hiểu và triển khai được, thì tất cả hành động của chúng ta sẽ trở thành thiện, không còn ác nữa, tâm trở nên thanh tịnh, tức là ly dục ly ác pháp.